Trang trước || Mục lục || Trang sau |
|
SỰ
TÍCH CÁC LOÀI HOA HOA XIN ĐỪNG QUÊN TÔI |
|
Không
đâu như Đà Lạt, mọc thật nhiều một loài cây thân thảo, thật
bình dị nhỏ nhoi. Hoa của nó màu tím, màu trắng hoặc vàng. Hoa
nở tỏa mùi hương ấm áp như mùi trái chính và bánh ngọt hết
sức gần gũi thân quen. Đấy là hoa Lưu ly, tiếng Anh gọi là
forget me not có nghĩa là "xin đừng quên tôi". Biết tên rồi
thì không một ai là không chú ý đến hoa. Hoa đã trở thành nguồn
thơ, nguồn gợi cảm của bao người về tình bạn, tình yêu nam nữ,
tình cảm của anh em. Không ít người khi lặng nhìn những khóm
hoa mọc trên phiến thạch bên các bở suối lại không thấy lòng mình
bồi hồi xao xuyến nhớ lại câu chuyện cắt nghĩa tên hoa.
Các
cô thiếu nữ thường gọi tên hoa là "xin đừng quên em", còn
các chàng trai một mực khăng khăng gọi Lưu ly là "xin đừng quên
anh". Cho dù gọi hoa theo tên nào thì đây cũng là một loại
hoa luôn luôn gợi nhớ một niềm thương cảm mênh mông, một kỷ
niệm sâu xa thầm lặng không quên được.
Đây
là chuyện kể về hoa: ngày xửa ngày xưa có một đôi nam nữ yêu
nhau. Một sáng mùa xuân trời trong vời vợi. Họ dắt nhau dạo chơi
bên bờ một con suối, hoa Lưu ly mọc dày, cố vươn
cành, nghiêng mình soi bóng xuống dòng nước trong xanh.
Trong khi chàng trai tần ngần ngắm nhìn dòng thác đổ thì cô gái
say sưa hái hoa. Cô choài
người ra bờ suối hái mấy
nhành hoa đẹp, chẳng may nàng bị trượt chân ngã xuống suối bị
dòng nước cuốn trôi. Nàng cố hết sức ném lại nhành hoa có ý
trao tặng người yêu và gọi với "Xin đừng quên em".
Lại
có câu chuyện khác cũng nói về hoa Lưu ly. Chuyện kể rằng:
Một
lần nọ có hai em bé được mẹ cho vào rừng thăm bố. Bố các em
là một là một cán bộ kiểm lâm. Một hôm khi người cha dẫn con
chó và xách khẩu súng vào rừng, bà mẹ bận lo sửa soạn bữa cơm
chiều thì hai em bé tha thẩn chơi và dắt nhau ra một bờ suối. Mùa
này hoa Lưu ly đang nở đầy bờ. Thấy hoa thơm, đẹp, bé gái muốn
hái mà không với tới. Thấy vậy cậu anh choài người ra bờ suối
cố hái cho em mấy nhành hoa. Chẳng may bị quá đà, em ngã xuống
dòng nước xiết ! Trước khi bị dòng nước cuốn trôi, em ném lên
bờ cho em gái mấy nhành hoa và dặn lại: "Đừng quên anh nhé".
Câu
chuyện cảm động này mãi mãi gắn liền với tên hoa và luôn luôn
được người đời nhắc nhở hay đây là tên hoa gợi nguồn cảm hứng
bất tận, trí tưởng tượng khôn vời của muôn đời. |
|