Trang trước || Mục lục || Trang sau |
|
CỘI
NGUỒN CỦA NHỮNG ÂM THANH BẤT TẬN |
|
Các
bề mặt cao nguyên xếp tầng có độ chênh cao tới 500m tạo ra các
"bước hụt" cho các sông, suối mỗi khi chuyển từ mặt
cao nguyên xuống mặt cao nguyên thấp hơin. Dòng nước không còn
ở tình trạng chảy nữa mà rơi từ mặt bằng trên xuống mặt bằng
dưới, tạo nên những thác nước hoạt động triền miên cùng năm
tháng lan truyền trong không trung tiếng ầm ì mênh mang như âm hưởng
của hồn thiêng đất nước. Vì vậy trên đoạn đường lên dốc,
nhìn qua ô cửa kính, du khách không chỉ thấy một thác nước mà
sẽ bắt gặp cả một chùm thác liên tiếp nhau, mỗi thác có một vẻ
kỳ ảo khác nhau, lúc náu mình trong lùm cây xanh, lúc lại xuất
hiện lóng lánh như những con rắn bạc đang trườn mình xuống núi.
Những người yêu thiên nhiên, thích ngắm phong cảnh đẹp, các nhà
văn, nhà thơ, các nhạc sĩ, họa sĩ, nhất là các nhà nhiếp ảnh
hầu như không ai đành bỏ qua những ngọn thác, những chùm thác,
nét trang điểm đặc sắc của Tây Nguyên nói chung, của Đà Lạt
nói riêng. Đó là những sản phẩm đặc biệt của vùng núi và
cao nguyên xếp tầng.
Nét
độc đáo của Đà Lạt là thác nước xuất hiện ngay ở trung tâm
thành phố. Một dòng suối nhỏ với cái tên rất thơ mộng là suối
Cam Ly vận chuyển nước hồ Xuân Hương lượn lờ uốn khúc qua nhiều
khu phố, như một dải lụa xanh mềm mại, tô điểm cho Đà Lạt thêm
vẻ yêu kiều, duyên dáng. Cách hồ chừng 2 km về phía tây dòng
suối đang chảy êm đềm bỗng vấp phải những khối đá hoa cương
lì lợm, bướng bỉnh chặn ngang lối đi, nó lồng lên giận dữ,
chia nước thành nhiều dòng nhỏ, dồn sức chảy xoáy vàp các khe
đá nứt, vượt trào qua các khối đá chặn đường, quyết tìm ra
lối đi mới cho mình. Do lượng nước nhỏ, lực phá hủy và vận
chuyển yếu dòng suối không đủ sức phá băng các khối đá rắn
chắc, nhưng với sức bền bỉ không biết mệt mỏi, dòng nước đã
ngày đêm mài giũa làm cho các khối đá trong lòng suối dần dần
trở nên tròn trịa, không còn giữ được cái bộ mặt gai góc, sắc
cạnh lúc ban đầu. Rồi, với tư thế chiến thắng, dòng nước reo
vui, nhảy nhót tung bọt trắng xóa, ào ào trút xuống tầng đá mềm
bên dưới, để rồi sau đó lại êm ả trôi trên mặt bằng mới.
Thác
Cam Ly không gây ấn tượng về sự hùng vĩ của thiên nhiên mà còn
phối hợp hài hòa với những tạo tác tuyệt mỹ của con người, hình
thành một khu công viên đầy thơ mộng. Phần đông du khách đều
say sưa chiêm ngưỡng những công trình kiến trúc tráng lệ, những
đình, miếu mạo, những chiếc cầu nho nhỏ xinh xinh được đặt vào
đúng chỗ mà cảnh sắc thiên nhiên còn khiếm khuyết làm cho các
công trình nhân tạo đượm màu sắc huyền ảo, hư hư thực thực.
Cũng có những du khách ưa ngồi lặng lẽ hàng giờ trên các mỏm
đá nhẵn bóng của thác Cam Ly, thả cặp mắt mơ màng, tìm kiếm
những nhánh hoa tím mảnh mai mọc cheo leo trên vách thác, suy tưởng
về một mối liên hệ nào đó giữa những cánh hoa rừng và những
dòng nước ồn ào chảy xiết. Và, phải chăng chính vì mối liên
hệ đó mà những nhánh hoa kia đã mang cái tên kỳ lạ "Xin
đừng quên tôi !". Đến đây xin các bạn đừng vội nôn nóng,
các bạn hãy cứ suy nghĩ theo cách nghĩ riêng mình để tìm ra lời
giải thích về cái tên loài hoa mang tình người này.
Tất
nhiên sự hiện diện của một ngọn thác như thác Cam Ly ngay tại
trung tâm thành phố Đà Lạt, nghĩa là trên mặt bằng của bình sơn
là một trường hợp hiếm thấy và chắc chắn không thể là một ngọn
thác cao. Muốn thấy các thác nước lớn phải tìm ở bộ phận sườn
của các cao nguyên, nghĩa là ở nơi sông suối đổ từ một bề mặt
tương đối bằng phẳng ở trên cao xuống các bề mặt ở bên dưới
theo các sườn dốc đứng. Trong những trường hợp này thuật ngữ
"thác nước" mới được sử dụng đúng nghĩa, vì ở các
"thác nước" dòng nước không còn phải là chảy mà là
rơi xuống, đổ xuống, trút xuống.
Nếu
bạn chưa thỏa mãn về vẻ hùng vĩ tự nhiên của thác Cam Ly thì
mời bạn hãy đi quá khỏi trung tâm Đà Lạt chừng mươi cây số,
thăm các vùng ngoại ô của Đà Lạt chắc chắn bạn sẽ phải nhiều
lần trầm trồ và sẽ không còn băn khoăn gì nữa với những tên
gọi Đà Lạt là "thành phố rau", "thành phố của hoa
thơm quả ngọt". Khi nghe vang vang trong không trung tiếng ì ầm,
mênh mang, phân biệt với tiếng thông reo vi vút, xin bạn hãy cố
dấn thêm một ít bước nữa bạn sẽ phát hiện ra cội nguồn của
thứ âm thanh bất tận sẽ phát hiện ra cội nguồn của thứ âm
thanh bất tận rất quen thuộc của núi rừng Tây Nguyên. Đó là các
ngọn thác, tạo tác của thiên nhiên vĩ đại.
Chẳng
hạn, đi về phía tây bắc, cách trung tâm thành phố chừng 15 km sẽ
gặp thác Angkroet cao 18 m, do con sông Đa Dung đổ từ cao nguyên Lâm
Viên xuống để hối hả về xuôi, tiếp nước cho sông Đồng Nai. Dáng
vóc của thác Angkroet vẫn chưa gây cho con người cảm giác sợ hãi
về sự giận dữ của tự nhiên, nhưng cũng đã đủ để tạo ra xúc
cảm về núi sông hùng vĩ. Cũng có người lại ca ngợi thác
Angkroet là bức tranh sơn thủy hữu tình...
Nếu
bạn có thú ngắm thác, say thác nhưng còn chưa toại nguyện về sự
phong phú của các thác nước trên bình sơn Đà Lạt thì xin mời
bạn tiếp tục tham quan đoạn đường 20, từ rìa cao nguyên Di Linh
lên rìa cao nguyên Lâm Viên, chỉ chừng 40 km, bạn sẽ gặp liền một
chuỗi bốn ngọn thác. Mỗi ngọn là một thắng cảnh tuyệt vời, với
những cái tên nghe ríu ra ríu rít như tiếng chim Cơ tia, Cơ túc
của núi rừng Tây Nguyên vậy. Đó là thác Gu Ga, thác Prenn, thác
Đa Tan La, thác Pông Gua. Trong đó thác Prenn hình như được nhiều
người cho là đẹp nhất và hầu như được chọn làm biểu tượng
độc đáo của phong cảnh thiên nhiên Đà Lạt.
Thác
Prenn nằm ngay bên đường đi lên Đà Lạt, cao chừng 13 m, xuất
hiện như một bức rèm trắng muốt che cửa ra vào của thành phố
Đà Lạt. Đến đây các bạn không còn phải nghi ngờ gì nữa là
các bạn đã chính thức đặt chân lên cửa ngõ của thành phố
Đà Lạt. Đó là tiếng thác nước chảy ì ầm, tiếng thông reo vi
vút, mùi nhựa thông thơm nồng, những toà biệt thự kiểu cách,
ẩn hiện dưới tán rừng thông thuần loại, không khí mát rượi,
thoáng đãng của mùa xuân vĩnh cửu. Đà Lạt, một thành phố hiện
đại nhưng vắng hẳn không khí ồn ào, nhộn nhịp của các hoạt
động thương nghiệp, công nghiệp mà luôn giữ vẻ yên tĩnh, êm
đềm của một thành phố du lịch, nghỉ ngơi... Cột mốc bên đường
chỉ 12 km nữa là tới trung tâm Đà Lạt.
Khác
với các thác nước khác, chân thác Prenn bị nước rơi mạnh, khoét
sâu thành một hàm ếch lớn. Người ta đã khéo nghĩ ra việc bắc
một chiếc cầu rất duyên dáng qua dòng suối chảy bên trong hàm
ếch để khách có thể dạo chơi luồn lách sau bức rèm nước lóng
lánh mầu sắc cầu vồng, ào ạt đổ từ trên sườn núi cao xuống.
Qua cầu các bạn thanh niên nam nữ thường giơ tay hứng bụi nước,
trao tặng nhau những cánh hoa bay. Họ tranh nhau đuổi theo những cánh
bướm nhởn nhơ trên các đồi thông thơ mộng, rồi dắt nhau dạo
chơi trên một vườn hoa nhỏ, tạo dáng rất tài tình dưới chân
thác hoặc ngồi thoải mái trên các bậc thềm lên nhà nghỉ mà
say sưa ngắm cảnh sơn thủy hữu tình. Bức tranh toàn cảnh ở đây
là sự kết hợp nhuần nhị giữa trời mây, non nước mà ngọn thác
Prenn là một nét chấm phá vô cùng sống động.
Lớn
nhất là thác Pônggua. Từ độ cao 40 mét, dòng nước ầm ầm trút
xuống, sủi bọt như sôi, tung bụi nước làm ẩm cả một vùng. Cây
cối mọc xung quanh thác được tắm sũng bằng hơi ẩm, luôn luôn
xanh tốt, khoác trên mình một tấm áo nhung rêu xanh mịn. Các vách
đá ẩm là môi trường thuận lợi cho phong lan phát triển đủ các
loại. Trên đường 20 đi lên Đà Lạt, khi gặp cầu Đa Nhim, cách
Đà Lạt 46 km, qua hơi gió cao nguyên mát rượi bạn sẽ nghe thấy
tiếng thác gọi vang xa. Men theo sông, hướng về phía thác gọi bạn
hoàn toàn đủ sức đi bộ tới tận chân thác vì khoảng cách chỉ
còn độ năm, sáu cây số nữa là cùng. |
|