Hiện thực và huyền thoại Đà Lạt Cơn bão xa và những trận mưa gần |
THU BỒN (Tp. Hồ Chí Minh) Những dòng thác trắng tuổi thơ Chập chời suy tưởng bất ngờ thông reo Cuộc chơi tìm những cheo leo Ta hôn em giữa lưng đèo gió mây Núi đồi xơ xác cỏ mây Sao em vẫn cứ hây hây má hồng Ngẩn ngơ đứng giữa trời thông Ở đây rét lắm mùa đông hơi dài Ta chơi một kiếp trần ai Đểm em gánh lệch hai vai đồi Cù Em còn đứng mãi hát ru Mộng mơ chi lắm phù du kiếp người Lụa là một thuở rong chơi Rồi đi như nước bốc hơi mặt hồ Hỡi người xây dựng cơ đồ Cỏ xanh lại mọc bên mồ Đạm Tiên Ta say nghiêng ngả ba miền Về đây trút hết ưu phiền cho em. 30-12-1995
|