Hiện thực và huyền thoại Đà Lạt Cơn bão xa và những trận mưa gần |
THÙY LINH (Bình Thuận) Dù chỉ một lần thăm Đà Lạt mà thôi Nhưng có điều gì làm tôi nhớ mãi Cứ mơ ước được có lần trở lại Để gặp ai yểu điệu gái Lâm Đồng
Đứng bên hồ nhìn chéo dãy đồi thông, Tiếng thác reo xa đường lên đồi dốc Tôi thấy mình trở về thời đi học Đuổi bướm vàng bay lánh giữa thiên nhiên.
Làm sao quên những sắc áo len Chợt bắt gặp qua sương mờ buổi sáng Thông đứng như người trong sương mờ bảng lảng Lạnh se se, nắng đã lên rồi.
Đà Lạt bao giờ vẫn sống bên tôi, Những bụi lan rừng những chiếc gùi dân tộc Những buổi mai đợi người thương cuối dốc Ngỡ có người trong mỗi sắc màu hoa Đà Lạt một lần ai đã đi qua, Có mơ ước như tôi ngày trở lại ?
|