Hiện thực và huyền thoại Đà Lạt Cơn bão xa và những trận mưa gần |
PHẠM THIÊN THƯ (Tp. Hồ Chí Minh) Trăng khỏa thân trên đồi Trăng khỏa thân đầu suối Trong nỗi niềm tiếc nuối Khoác áo màu da cam
Trên sườn đồi sương lam Trăng uốn mình như ngọc Nấp sau chùm hoa mọc Trăng thẹn thùng miên man
Con suối mắc tơ vàng Trăng đong đưa nhịp võng Mặt tre làn tơ mỏng Đêm vòm trời Trung Đông
Ý thơ như bầy công Ngó trăng xòe cánh múa Ơi hỡi ! Nàng công chúa Thơm ngàn lẻ một đêm
Những hạt nước đi êm Thầm thì câu thần thoại Trăng ngâm mình con gái Vàng giữa dòng sữa dê
Ta muốn kiệu trăng về Lưu nàng nơi viện sách Ta ganh chàng Lý Bạch Chết ôm nàng khỏa thân
|