Hiện thực và huyền thoại Đà Lạt Cơn bão xa và những trận mưa gần |
TƯỜNG LINH (Tp. Hồ Chí Minh) Ngỡ gió còn hương trà Bảo Lộc Cao nguyên mù sương mờ sương loang Lâu lắm mới về thăm phố núi Áo bụi qua miền nắng chứa chan
Gặp lại đồi quen, đường dốc cũ Góc chiều mưa gió vẫn khăn tay Bóng thông cao tuổi lùi xa phố Hoa lả theo chiều bướm trắng bay
Không buồn cũng ghé hồ Than Thở Ngổn ngang tâm sự của bao đời Phải chăng đã lắm sầu xưa giải Cạn nỗi niềm theo ngấn nước vơi ? Miệng tách cà phê vờn khói nhạt Đêm xa, lòng ấm vị hương ngàn Ngọn thông vắt mảnh trăng rừng xế Chút lạnh luồn qua khóm dạ lan
Thức mãi mà quên mình đã thức Ngắm sương mờ lọc ánh trăng mờ Người quen trở lại làm du khách Phố núi dành trăng thức đợi thơ.
|