Hiện thực và huyền thoại Đà Lạt Cơn bão xa và những trận mưa gần |
BIỂN HỒ (Nghệ An) Màu trời xanh sắc mi-mô-sa Mây trắng xốp sà vào lòng phố Hơi của nước, của mây hay của đá Người qua đường mũ ấm đội choàng tai
Sáng bồng bềnh trôi trong phấn thông bay Trong sương sớm hoàng lan thoang thoảng gió Trong ngan ngát hoa nhài đêm tở mở Trong xa xưa đại thụ ngạt ngào hương
Sáng bồng bềnh trôi trong sắc trong sương Phượng Nhật bản nhuốm sương màu tím nhã Tùng rủ lá thắp từng chùm nến đỏ Nhiều sắc màu chỉ có đất này thôi
Theo mây bay, theo gió-sắc màu trôi Nắng chợt đến: ô xòe xanh trắng đỏ
Trong cuồn cuộn dòng người trôi trên phố Tôi hoà vào xứ sở đất hồng tươi
Lại chợt mưa-mây sà thấp chân đồi Lại chợt rét-bầu trời se thấm lạnh Hoàng hôn xuống phố phường thành ảo ảnh Đêm bồng bềnh giấc ngủ đẫm hương hoa.
Đà Lạt 7-3-1989
|