Hiện thực và huyền thoại Đà Lạt Cơn bão xa và những trận mưa gần |
NGUYỄN THẾ KỶ (Nghệ An) Đà Lạt một chiều nắng xế Bâng khuâng thành phố sương Langbian ơi có biết ? Nửa đời tôi mới tới đây Đồi Cù-ngực ai mát rượi Xuân Hương đắm cả sắc trời Chuông chùa Linh Sơn vọng mãi Hay lời Đà Lạt đón tôi ?
Tôi chẳng có gì than thở Thung lũng nào cũng tình yêu Ai gọi Cam-Ly tên đẹp ? Nước trôi thành thác nắng chiều Em gái K'ho gần gũi Cùng tôi bên ché rượu cần Tôi góp câu hò xứ Nghệ Nghe chiêng ngàn thuở vang ngân
"Mimosa" tôi từng hát Lời ca tha thiết ngọt ngào Giờ tôi giữa lòng Đà Lạt Ngỡ mình đang giữa chiêm bao.
|