Lời giới thiệu 

Hiện thực và huyền thoại Đà Lạt

Hồ Than Thở    

Đà Lạt... lỡ vương

Đà Lạt trong tôi

Hoa dã quỳ 

Giữa rừng thông

Du khách thơ

Thánh thót với cao xanh

Đà Lạt

Ngẫu hứng phố phường

Đà Lạt có em

Nàng Xuân

Đà Lạt dừng chân

Đêm Đà Lạt 

Đà Lạt và thơ

Ngủ bên dòng thác

Hoa hồng

Mưa qua vườn mẹ

Đà Lạt và em

Một ngày Đà Lạt 

Thác Gougah

Tiễn bạn

Đà Lạt một lần trăng

Hồ Than Thở

Gặp gỡ Lâm Đồng

Thành phố tôi yêu

Đà Lạt cuối thu

Lý ngựa ô Đà Lạt

Tình ca gửi lại Đà Lạt

Về Đà Lạt       

Giã từ Đà Lạt

Mưa cao nguyên

Hoa Đà Lạt

Đà Lạt thu

Đợi em về giăng tơ

Thành phố trốn tìm

Bài thơ Đà Lạt

Cuối năm ở Trạm Hành

Đà Lạt

Chiều em đi

Ngẫu hứng chiều Đà Lạt

Đà Lạt chiều mưa tháng năm

Cảm nhận chiều Đà Lạt

Có một mùa đông

Viết trên đèo Ngoạn Mục

Với Đà Lạt

Vườn hoa thành phố

Giữa lòng Đà Lạt

Gởi Đà Lạt

Nhớ Đà Lạt

Trăng Đà Lạt

Hoa gì, hoa gì ơi

Dinh vua

Hoa giọt nắng

Cơn bão xa và những trận mưa gần

Nỗi nhớ Mimosa

Thành phố bốn mùa hoa

Chợ Đà Lạt

Rượu cần

Vật vã hoa quỳ

Chung ô

Đà Lạt

Tấm gương ở nghĩa trang Đà Lạt

Kỳ ảo Đà Lạt

Tôi có

Đà Lạt mình

Thung lũng tình yêu

Nỗi nhớ xanh

Đà Lạt thoáng qua

Xin cùng say trăm năm

Cùng hoa quỳ

Thành phố hoa xuân

Trầm tư Yersin

Thơ Xuân gởi bạn

Hoa Đà Lạt

Thực mơ Đà Lạt

Trời thu Đà Lạt

Đà Lạt quay về

Nghe tin du kích Đa Nhim

Sương sớm

Mùa thu áo ấm

Đà Lạt đêm sương

Hồ Than Thở

Bất chợt mùa đông

Tâm hồn Đà Lạt

Tiễn em về trong mưa

Đà Lạt

Đường đêm cổ tích

Nét chiều gặp lại

Mi-Mô-sa

Hãy về Đà Lạt

Đà Lạt trong mưa

Trăng Cam Ly

Thung lũng Tình yêu

Chiều Đà Lạt

Đêm Đà Lạt

Vĩnh hằng Yersin

Đà Lạt trăng mờ

Hoa ngày thường Đà Lạt

Đà Lạt em

Mùa xuân qua vườn

Đà Lạt

Trăng phố

Dịu dàng Đà Lạt

Đà Lạt và những ngày mưa

Đà Lạt xuân về

Hoa quỳ nở muộn

Đà Lạt

Lời bạt

     

 

NGUYỄN GIA NÙNG

        (Nha Trang) 

Nghĩa trang đặt trên tầm cao thành phố

Tưởng như đứng ở nơi này

Không chỉ bao quát cả không gian

Còn suốt cả thời gian

Niềm xúc động đầu tiên ta gặp sẽ không quên

Là chiếc hồ gương trong vắt

Khi mặt trời lên

Trong lòng gương có trọn vẹn hình ngọn tháp

Có tượng đài hoa lá, vòm cây

Có cả nghững hình như ẩn hiện trong mây

Là những chiến công

Những gương mặt của những người đã khuất

Thềm đá cao nâng ta từng nấc

Cỏ nhung mềm như tơ

Nghìn ngôi mộ anh hùng nằm dưới cỏ hoa

Những mộ chí nghiêng nghiêng êm đềm như chiếc gối

Trên đá trắng những dòng chữ đỏ tươi bao điều muốn nói

Những tên người tên đất cứ âm vang

Đà Lạt, Nghĩa Bình, Nghệ Tĩnh, Hà Tuyên...

Như cả nước vì đất này hội tụ

Những cái tên như một lời nhắc nhủ

mảnh đất này có thể nào toan tính nhỏ nhen

Bởi ở mảnh đất này

Nơi đất nước kết tinh những hồng cầu tươi đỏ nhất

Những ngôi sao trên mồ những chiến sỹ vô danh

không bao giời tắt

Cả khi trời mù sương

Trên tầm cao Đà Lạt, một tấm gương

Trong lòng ta sáng mãi.

 

02-9-1981