Hiện thực và huyền thoại Đà Lạt Cơn bão xa và những trận mưa gần |
UÔNG THÁI BIỂU VĂN BẮC (Thanh Hóa) Không phải là ánh mắt Sao bảo hồ khép mi Không phải là mái tóc Sao thoảng nghe lời thề
Đồi vẫn đồi bát ngát Gió vẫn gió quen về Thông vẫn thông lá biếc Chiều vẫn chiều bên khe
Nào đâu mái sầu che Mà gọi hồ Than Thở Đau nỗi gì quá khứ Mà tên hồ tái tê ?
Đà Lạt, Đà Lạt ơi Thành phố dàn trước mặt Đẹp như những cung trời Những đêm trăng huyền hoặc
Cái tên đầy nước mắt Đã tan vào xưa xa Cành hoa Mi mô sa Bên hồ soi rạo rực
Đà Lạt, 1975
|