Hiện thực và huyền thoại Đà Lạt Cơn bão xa và những trận mưa gần |
NGUYỄN THANH MỪNG (Bình Định) Thế là rượu không cốc ly tán tụng Chỉ men rừng róc rách với suối trong Vai sát vai tay choàng tay là đủ Không gian thơm theo mắt đượm môi hồng
Vòng tay em nửa vầng trăng đắm đuối Cần rượu cong một nửa để tràn đầy Nghe giông tố tự đại ngàn hun hút Thổi vô hồn trong lồng ngực anh đây
Xin tìm nhau suốt canh trường bè bạn Cứ tràn trề cứ sóng sánh núi non Trên biển nở sóng cồn nghiêng lòng ché Ta thành thuyền vỗ điệp khúc làng buôn.
|