Hiện thực và huyền thoại Đà Lạt Cơn bão xa và những trận mưa gần |
NGUYỄN KHÔI (Đà Lạt) Em chưa lần cùng tôi đi Đà Lạt Xứ mộng mơ còn ở cuối con đường Như tuổi trẻ cả một trời mơ ước Rừng đại ngàn chờ ở dưới Lạc Dương.
Nào có phải tình yêu thương đã chết Gốc thông già ghi kỷ niệm ngày xưa Tôi dạo bước một mình chiều gió buốt Xem người đời xuôi ngược giữa trời thơ.
Đến xứ đẹp nếu mình không đẹp Nhìn vừng trăng cũng thấy thẹn thùng Thả hồn theo mây ngàn gió núi Để hương rừng thơm thoảng giữa mênh mông.
Đà Lạt, 11-9-1995
|