Hiện thực và huyền thoại Đà Lạt Cơn bão xa và những trận mưa gần |
TRIỆU PHONG (Nha Trang) Ông đã ra đi từ rất lâu Căn nhà ông nay đã khác Những cuốn sách, ngọn đèn, chiếc nghế trong phòng làm việc Và biển Biển thì thầm nhắc nhở đêm đêm
Alexander Yersin ! Đi đến nơi nào tôi cũng gặp Ông Bà mẹ xóm Cồn, em bé Hà Ra, Chành trai Cầu Đá Những con chuột bạch, những đàn ngựa Rừng cao su và bãi cỏ non Tưởng nơi nào cũng còn ghi dấu chân Ông...
Alexander Yersin ! Đã đến những đâu mà nơi nào tôi cũng gặp Giữa trưa Sài Gòn, gió lạnh Cao nguyên Lâm Viên, Bảo Lộc Những cây thông đứng thẳng đồi Cù
Mặt hồ và những chiếc Pê-đan-lô Ông đã đi những đâu mà Nơi nào tôi cũng gặp Có người sống như bão táp Có người lặng lẽ như một vì sao Có người mở đất làm giàu Còn Ông đi tìm thuốc tìm việc tìm người nghèo Một đời cho mà không nhận Chết vẫn trầm tư...
Rất nhiều lần tôi dừng lại trước Viện Pasteur Ông ngồi đó vẫn trầm tư với biển Trong mắt Ông có điều gì sâu kín Kẻ cơ hàn hay người mẹ bên kia Thái Bình Dương ?
Alexandre Yersin ! Ông là con đường khai mở Là thuốc chữa bệnh, là ngàn cây trước gió Nhưng đôi mắt hiền từ kia Mới chính là biển là đời !...
|