Hiện thực và huyền thoại Đà Lạt Cơn bão xa và những trận mưa gần |
PHAN HỮU GIẢN (Đà Lạt) Anh đâu còn là du khách mộng mơ Say sóng Xuân Hương, liễu rủ ven hồ Nắng quáng, đèn lòa...chưa xa đã lạ Lạc giữa vườn hồng ngỡ lá cũng là hoa
Về cùng em chung khát vọng thiết tha Thành phố Ngàn hoa bốn mùa đua nở Kết nôi ấm, ru thơ - ca - nhạc - họa Sống nghĩa tình lưu luyến bạn gần xa...
Lại lên đường như thuở ấy xông pha Công việc cần làm nề chi hơn thiệt Ánh mắt, nụ cười, vòng tay thân thiết Tỏa ấm lòng, vững bước vuợt chông gai.
Xa quê hương đã quá nửa đời người Hồn đã quyện với mây trời Đà Lạt Đất đỏ thắm mồ hôi và nước mắt Cây mới lên xanh nẩy lộc đơm chồi
Đà Lạt vươn mình hướng tới tương lai Nhanh chân bước trên đường dài rộng mở Nhành xuân thắm nắng hồng tươi rực rỡ Đỉnh Langbian hương sắc tỏa ngang trời...
Mong mãi được bên Người Đà Lạt mến yêu ơi !
Đà Lạt , thu 1995
|