Hiện thực và huyền thoại Đà Lạt Cơn bão xa và những trận mưa gần |
NGUYỄN TƯỜNG VĂN (Phú Yên) Đưa em qua dốc phố mưa Rộn lòng anh những ngày xưa hững hờ Xuân Hương ơi tự bao giờ Đêm trầm mặc đợi ngày chờ mưa đi
Mưa về bên suối Cam Ly Vai em ướt, anh có gì bâng khuâng Dù đây em nhé che cùng Nge hơi em thở ấm nồng tim anh
Sau mưa Đà Lạt rất xanh Hương Bích câu chợt tỏa quanh Đồi Cù Nắng lên thấp thoáng sương mù Qua Than Thở ẩn hoang vu một thời Hồ im lặng ngắm mây trời Anh lặng ngắm dấu guốc đời thân quen Mình về qua thác Prenn Mưa chưa dứt hạt đất chen nảy mầm
Em ơi chưa phải mùa xuân Tiếng thông reo đã trong ngần trên cao
|