Hiện thực và huyền thoại Đà Lạt Cơn bão xa và những trận mưa gần |
LÊ ĐÌNH TRỌNG (Đà Lạt) Có phải ? Em vừa gội tóc Bằng trăng non, nước suối, hoa rừng Có phải? Em vừa đón gió Cài niềm vui trên áo anh
Vườn anh đó, có rào thưa mấy lớp Có vầng trăng khi tỏ khi mờ Có dây leo mọc lên từ nỗi nhớ Có nàng thơ trong cánh cửa khép hờ
Nhà anh đó, lưng chừng phố Núi Có đàn thông gieo những nốt trầm Có sương đậm vuốt cong mái phố Có nỗi buồn ngày xưa xa xăm
Em cứ đến. Và lòng anh mở cửa Vườn Tình yêu nào có đi vòng Em cứ đến như mùa xuân vậy Giữa một ngày ... trời trong. Rất trong !
Đà Lạt,1995
|