Hiện thực và huyền thoại Đà Lạt Cơn bão xa và những trận mưa gần |
P.N. THƯỜNG ĐOAN (Tp. Hồ Chí Minh) Cuối thu em về không có lá vàng Màu xanh đậm trên vai lá Áo lãng du lạc loài trên phố Anh ở đâu em tìm không ra !
Đà Lạt không lạnh như xưa Bàn tay trên vai giờ xa lắc Giọt café khắc khoải rơi Tẻ nhạt Đêm Lẻ một chỗ ngồi
Anh ở đâu giữa Đà Lạt mù sương ? Em mỏi chân trên con dốc cũ Gốc thông xưa giờ rêu xanh phủ Mờ một dấu chân
Gió hồ đêm lạnh mình em Sương che đường lên đồi Cù vắng Trăng đang chờ ai bên trời đăm đắm Vó câu hun hút lối mòn quen Anh ở đâu cuối thu này ? Phố núi nhỏ mà em tìm không thấy Thẫn thờ bàn tay lạnh giá Đường xa em về Trăng độ lượng soi theo. 19-12-1995
|